Bí mật của Thiên đường và Địa ngục
Một vị sư già ngồi ở bên đường, mắt nhắm, hai chân trong tư thế kiết già và hai tay đặt lên lòng. Ông ngồi trong trạng thái thiền sâu.
Đột nhiên việc tọa thiền của ông bị phá ngang bởi giọng điệu khó chịu và đòi hỏi của một chiến binh samurai. “Này ông già! Hãy dạy tôi về thiên đường và địa ngục”
Lúc đầu, vị sư như không nghe thấy gì, không thể nhận thấy một phản ứng nào ở ông. Nhưng rồi ông từ từ mở mắt, thoáng một nụ cười ở khóe miệng trong lúc vị samurai đứng đó, nôn nóng chờ đợi, càng lúc càng sốt ruột với từng giây trôi qua.
“Ngươi muốn biết bí mật của thiên đường và địa ngục?” cuối cùng vị sư cũng đáp lời. “Ngươi, kẻ có vẻ ngoài nhếch nhác. Ngươi, kẻ mà tay chân phủ đầy bụi đất. Ngươi, kẻ có mái tóc rối bù, hơi thở hôi hám, thanh kiếm rỉ sét và bị bỏ xó. Ngươi, kẻ xấu xí và được mẹ cho ăn mặc một cách kỳ quặc. Ngươi lại hỏi ta về thiên đường và địa ngục ư?”
Vị samurai thốt lên một câu chửi thề. Ông ta rút kiếm và giơ cao quá đầu. Mặt đỏ ửng và những mạch máu nổi phồng trên cổ khi ông ta chuẩn bị chém đầu nhà sư lìa khỏi cổ.
“Đó chính là địa ngục”, nhà sư nói nhỏ nhẹ, đúng lúc thanh kiếm bắt đầu chém xuống. Trong một tích tắc đó, vị samurai cảm thấy tràn ngập sự kinh ngạc, kính nể, lòng bi mẫn và tình thương yêu dành cho con người nho nhã đã dám mạo hiểm tính mạng của chính mình để dạy cho ông bài học đó. Thanh kiếm dừng lại giữa chừng, mắt ông đẫm những giọt nước mắt biết ơn.
“Còn đó chính là thiên đường.” Nhà sư nói.
Ý kiến của bạn